
Ông Trời Có Mắt?!
Khi lòng tin lung lay và những nghi hoặc về giới tâm linh
1. Câu hỏi của người đời
Trong quá trình hành đạo, tôi không ít lần được hỏi:
- Vì sao có những kẻ ngang nhiên phỉ báng thần linh, xúc phạm tín ngưỡng mà vẫn sống yên ổn?
- Vì sao những “cậu thầy” làm trò báng bổ, khoe phép, coi thường Tam Tứ Phủ lại không bị “quả báo” ngay?
Sự bức xúc ấy là thật.
Sự mất lòng tin cũng là điều đang dần lan rộng – nhất là với những người chưa hiểu sâu về giới tâm linh và luật vận hành của cõi vô hình.
Vậy, “ông Trời có mắt” hay không?
2. Các Thầy bận thế nào?
Nếu bạn từng làm việc cùng các bậc Thầy, bạn sẽ biết: không có khái niệm nghỉ ngơi nơi cõi vô hình.
Trong khi người trần còn có giờ giấc, thì:
- Các Thầy tiếp nhận hàng vạn lời khấn, đơn thư mỗi ngày.
- Họ vừa hỗ trợ người trần, vừa hóa độ vong linh.
- Đồng thời còn tu tập, giữ giới, bảo vệ các cõi khỏi xung đột năng lượng.
Chỉ riêng dương gian đã vài tỷ người.
Âm giới lại đông gấp vạn lần, trải nhiều chiều không gian.
Vậy nên, không phải chuyện gì cũng “lọt vào mắt Thánh”.
Giới tâm linh không phải là công an hình sự.
Cõi trên không phải lúc nào cũng “ra tay trừng phạt” ngay khi có hành vi bất kính.
3. Khi con người khước từ sự hướng dẫn
Một thực tế khác ít ai nói ra:
- Có rất nhiều người, dù đang khổ, vẫn từ chối sự hỗ trợ của chư Thánh.
- Họ tự cho rằng không cần phụng sự, không cần nương tựa vào tâm linh.
Với những trường hợp ấy, các Thầy không can thiệp.
Giống như bác sĩ không thể chữa cho người không muốn lành bệnh, chư vị cũng vậy – chỉ gia trì khi có duyên và có tâm cầu đạo.
Không có mợ thì chợ vẫn đông.
Vũ trụ vận hành theo luật nhân quả, không theo cảm xúc của bất kỳ ai.
4. Nhân quả trong tu hành
Với những người đi sai đường – kể cả sư sãi, đạo hữu:
- Công phu tu hành có thể đổ sông đổ biển chỉ vì một niệm tà.
- Nặng hơn, họ sẽ không còn nối duyên tu hành trong kiếp tới.
- Bị cuốn vào luân hồi sinh tử, trả nghiệp trong đau đớn.
Có người nhận ra sai lầm, nhưng quá muộn.
Không ai oán trách thay họ được – vì luật nhân quả không thiên vị.
5. Chư Thầy không chỉ “ban lộc”
Một hiểu lầm phổ biến: người trần thường nghĩ các Thầy chỉ lo việc ban tài, ban duyên, phù hộ bình an.
Thực tế, đó chỉ là phần rất nhỏ.
Công việc chính của các bậc phụng sự là:
- Bình ổn các cõi giới.
- Dẫn dắt linh hồn tìm đường quay về nguồn sáng.
- Chuyển hóa nghiệp lực, hỗ trợ hành giả trên nhiều tầng thực tại.
- Tu tập không ngừng để thăng lên những cấp độ tâm linh cao hơn.
Chư Thầy không ở đó để trừng phạt.
Họ ở đó để soi sáng và trợ lực cho người có tâm.
6. Kết luận: Vải thưa không che được mắt Thánh
“Ông Trời có mắt” không có nghĩa là mọi sai trái đều bị trừng trị ngay tức khắc.
Cõi giới vận hành theo chu kỳ và thời điểm.
Mỗi hạt giống gieo ra đều cần thời gian để trổ quả – tùy vào duyên nghiệp và lựa chọn của người gieo.
Vậy nên:
- Đừng vì thấy kẻ ác chưa gặp quả mà nghĩ luật Trời vô hiệu.
- Đừng vì người lành chưa được độ mà nghi Thánh Thần bỏ rơi.
- Mỗi người đi đúng đường sẽ có ánh sáng soi rọi vào lúc cần thiết nhất.
Lấy tâm phàm mà đối đãi tâm Thánh,
chẳng khác nào lấy lông rùa làm dây buộc trăng.
7. Lời chúc
Chúc quý đạo hữu tinh tấn.
Đường đạo dù dài, nếu tâm còn sáng thì ánh sáng sẽ còn soi.

